🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau bảy bảy bốn mươi chín lần bị Châu Mặc Lâm khống chế chỉ vài động tác đơn giản, tôi cun cút làm theo không dám trái lời hắn... Cầm chân ly lên, ngửa cổ nhấp một ngụm nhỏ rượu vang.



Tôi thừa biết chống lại hắn sẽ có kết cục bi thảm tới cỡ nào.



Nói theo cách dễ hình dung hơn thì...



Hắn là mèo, còn tôi là chuột. Mèo vờn chuột, không cần phải đoán ai cũng biết kết quả nghiêng về bên nào rồi.



Tôi không thích cái hình ảnh mèo vờn chuột cho lắm, vì nó miêu tả quá đúng quá chân thực tình trạng của tôi bây giờ. Bởi lúc nào ở trên đầu cũng có một cặp vuốt sắc nhọn và một cái hàm răng nanh nhọn hoắt vô hình đang sẵn sàng, chờ trực và vồ lấy nhai ngấu nghiến cái thủ lợn là tôi đây... À nhầm, cái thủ chuột là tôi đây...



Cái cảm giác nơm nớp lo sợ này nó bức con người ta muốn phát điên. Tôi cũng sắp bị Châu Mặc Lâm bức phát điên rồi đây này! Có dễ thở gì đâu!



Thà rằng ngay từ đầu anh ta đối xử tệ với tôi hơn một tí, thì giờ tôi đã không phải rối như tơ vò. Đằng này, vừa đấm vừa xoa chẳng biết thế nào mà lần.



Qua một lúc lâu, bữa trưa muộn cuối cùng cũng lặng lẽ kết thúc...



Vì quá căng thẳng cũng không có tâm trạng thưởng thức đồ ăn ngon, tôi đứng dậy trước xin phép về phòng. Châu Mặc Lâm gật đầu đồng ý, tôi cúi đầu cố gắng đi qua thật nhanh hàng người mặc đồ đen đang đứng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558091/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.