🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi chẳng còn sức để mà đi chửi nhau với anh ta.



Trung Thông muốn lớn tiếng nói thêm câu gì đó thì phải, nhưng anh ta đã kịp dừng lại. Dường như anh ta cảm nhận tinh thần tôi không tốt nên giọng nói đặc biệt nhẹ nhàng hơn.



"Thôi được rồi, cô cứ nằm yên ở đây nghỉ ngơi đi. Tôi đã cho người lo liệu hết mọi thứ rồi."



Nghe anh ta nói vậy tôi trợn mắt trừng anh ta...



"Này, anh đừng có xía mũi vào việc riêng của tôi nữa có được không? Tại sao anh làm thế? Tôi cho phép anh chưa?"



"Cô nói ít thôi, cổ họng đau thế mà vẫn có sức để gân cổ lên à? Có biết lúc cô ngất xỉu, người nhà thằng bạn trai cũ của em gái cô đến đây làm loạn một trận không?"



Nói tới đây... Trung Thông im bặt như để ý xem tôi có phản ứng gì thêm. Còn tôi cụp mắt xuống, chán chường quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ và cố tình làm ra vẻ không để tâm mấy lời anh ta nói.



"Cô có nghe tôi nói không đấy?"



"Tôi không có điếc. Rồi làm sao nữa?"



Thật là phiền, đã cố tình làm ngơ rồi... thế mà anh ta lại cố ý hỏi. Tôi không muốn nhắc tới tên thằng khốn nạn đó đâu, giờ bị người đàn ông mặt sắt này hỏi nên mới chống chế cho có lệ thôi.



"Tất nhiên là họ bắt cô trả con trai của họ rồi."



"Bắt tôi trả? Trả bằng niềm tin và hy vọng à? Kẻ giết người thì đã tự tử, tôi còn chưa bắt họ bồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558076/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.