Trong đấu trường rừng rậm, một số máy quay không người lái bay vờn quanh quay chụp kêu vù vù, giống như ruồi bọ đuổi không đi. Uyển Sa cất đồng hồ vào trong túi, ngẩng đầu nhìn máy quay không người, phiền toái nhíu mày, sau đó tiện tay níu cánh tay Phó Nhất Hành, cảm thấy cơ bắp của anh siết lại thành từng khối. Cô kinh ngạc ngẩng đầu, phát hiện gương mặt của anh như không chút dao động, nhưng trong đôi mắt lại sâu không thấy đáy, ngưng tụ ra tia khát máu. Chẳng lẽ lúc trước giết chóc, khiến cho máu huyết anh sôi trào?
Uyển Sa thoáng cảm thấy băn khoăn trong lòng, nhẹ nhàng gọi anh: "Nhất Hành, đợi đã." Phó Nhất Hành nghe vậy, quay mặt buông mắt. Uyển Sa kiễng chân lên, đôi môi hồng nhuận hơi chữ lên, hôn lên đôi môi mỏng của anh một cái, cố ý phát ra tiếng chụt. Phó Nhất Hành hết giật mình, sự u ám trong ánh mắt nhạt đi rất nhiều, chợt trên môi nở nụ cười, anh giữ chặt eo cô, gia tăng thêm nụ hôn này. Làn môi anh hơi lạnh, cái lưỡi của anh nóng bỏng xâm nhập vào trong khoang miệng cô,trăng môi cắn chặt lấy cô,t tràn ra một hồi đau xót, đầu lưỡi ra vào miệng nhỏ một cách gợi tình, kỹ thuật hôn như dày công tôi luyện.
Uyển Sa bị hôn đến không ngừng thở dốc, nhẹ nhàng đẩy anh: "Còn hai tiếng rưỡi..." "Chưa từng nghe qua cò trai còn tranh nhau Ngư Ông Đắc Lợi sao?" Phó Nhất Hành ôn Uyển Sa vào bên trong bụi cỏ cao một mét và cởi khóa quần đồ ngụy trang của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456527/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.