Vào buổi trưa, các sinh tồn giả liên hoan ở nhà ăn, ngồi rải rác hàng loạt. Huấn luyện viên Trần mang đôi giày ủng bóng loáng, sải bước về phía trước, hai tay chống lên bàn, gương mặt đen thả lỏng: "Hôm nay có một sinh tồn giải mới." Tất cả sinh tồn giả không hề có phản ứng, luôn có sinh tồn giả mới bị đưa đến đấu trường, cũng giống như bọn họ sẽ tự tìm đường chết mà thôi.
Phó Nhất Hành ngồi cạnh cửa sổ, ánh mắt lạnh lùng thờ ơ, trong tay cầm dao cắt miếng thịt bò bít tết, động tác lưu loát và uyển chuyển giống như đang thực hiện phẫu thuật vậy. Toàn thân anh mặc trang phục màu đen, quấn vào cơ thể cao và cứng rắn. Chỉ có anh ăn mặc nghiêm túc lạnh lẽo lại phát ra khí thế mạnh mẽ chớ lại gần, khiến cho không ai dám ngồi xuống bên cạnh.
Trước mắt đột nhiên tối sầm lại, một đôi tay che kín đi đôi mắt anh, phía sau truyền đến giọng nói cố ý giả vờ nũng nịu: "Đoán xem đây là ai." Anh khẽ dừng lại, chợt đôi môi mỏng nhếch lên, anh đưa bàn tay cô đặt lên môi mình, trong lòng bàn tay cô tô rơi xuống một nụ hôn. Uyển Sa chạm vào một mảnh mềm mại, sự ấm áp trong lòng bàn tay chảy khắp toàn thân, đó là thuộc về anh. Nghĩ đến anh bên cạnh, tim đập như nổi trống, ôm lấy cổ thon dài của anh, cười đắc ý: "Nhất Hành, em đến đây."
Bên cạnh một sinh tồn giả vứt ánh mắt khinh thường, chỉ vào Uyển Sa chất vấn: "Cô ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456524/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.