Tình hình có vẻ không ổn, Uyển Sa rút di động ra, gọi cho Phó Nhất Hành.
Điện thoại ring ring hai tiếng, ba giám thị tiến sát đến, chụp lấy điện thoại trong tay Uyển Sa.
Uyển Sa ngạc nhiên: "Tôi chỉ gọi điện thoại."
Giám thị dẫn đầu không kiên nhẫn quát cô: "Không có thời gian đâu, mau chóng chuẩn bị lên thuyền."
Hai giám thị khác đến bên người Uyển Sa chống hai tay lên cánh tay mảnh khảnh dứt khoát xách lên.
Một nhóm học sinh đi ngang qua giương mắt nhìn Uyển Sa bị giám thị kéo đi.
"Sao giám thị bắt cậu ấy đi?"
"Ai mà biết, nói không chừng là phạm tội gì đó."
Đối mặt với ba người đàn ông to lớn, Uyển Sa hoàn toàn không có sức phản kháng, trước mắt bị đưa đi dưới con mắt của mọi người.
Du lịch gì chữ, rõ ràng làm bị bắt cóc.
Di động bị ném rơi xuống đất, trên màn hình vẫn như cũ hiển thị đang thực hiện cuộc gọi.
Lỗi tai Phó Nhất Hành lắng nghe đầu bên kia của điện thoại, các học sinh đang thảo luận việc Uyển Sa bị giám thị kéo đi.
Môi mỏng anh mím thành một đường, đeo găng tay đen vào những ngón tay mảnh khảnh, nắm chặt lại thành quyền đến mức tạo thành một đường nứt.
"Được rồi, tốt lắm..." Anh thấp giọng, đáy mắt kiềm chết nhìn đồng hồ,"Ồ, xem ai nhanh hơn."
Phòng thay đồ nằm gần cảng, mười phút sau, Uyển Sa bị buộc phải lên một chiếc du thuyền xa hoa.
Tổng cộng học sinh "được" ra đảo du lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456508/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.