Mỗi đêm về sau anh đều ngủ cùng giường với cô. Hai người không làm gì cả, chỉ đơn giản đắp chăn ngủ.
Cô có thói quen ngủ một mình nên khi nằm trên giường lăn tới lăn lui, thỉnh thoảng lại đá chăn lung tung.
Bây giờ, Phó Nhất Hành chiếm hơn phân nửa giường, cô bị giữ trong lòng anh, đầu cô gối lên cánh tay anh, mặt vùi vào trong ngực ấm áp, nghe nhịp tim anh đập đều đặn.
Trước nay anh rất thích sạch sẽ, có thể cảm nhận trên người anh không có mùi lạ, trên quần áo của anh có mùi thơm mát nhẹ nhàng rất dễ chịu.
Sau khi tỉnh dậy, ngay khi cô mở mắt ra là khuôn mặt đáng ngủ bình thản của anh, rõ ràng được phóng to trước mắt cô.
Lông mi đen dày che kín đôi mắt, đường cong cằm mềm mại, không giống như lúc bình thường của anh.
Uyển Sa ngây người nhìn anh, không thể kiềm chế vươn tay ra đầu ngón tay chạm nhẹ vào môi anh.
Trước khi chạm vào, anh khẽ mở đôi môi mỏng ngậm chặt đầu ngón tay, hết mỡ mí mắt ra, con ngươi đen nhìn cô.
Đầu lưỡi ảnh cuộn lấy đầu ngón tay của cô, hơi nóng thấm ướt chảy từ đầu ngón tay đến toàn thân cô.
Nhịp tim của Uyển Sa đập hỗn loạn, đột ngột rút ngón tay ra, lúng túng nói: "Chào buổi sáng."
Phó Nhất Hành quay người lại và đè cô, vùi đầu và hít hà mùi hương ngọt ngào ở cô cô, đôi môi trượt lên làn da nhẵn nhụi, khiến cô tê dại, anh khẽ thì thầm: "Chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456491/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.