Phòng thử đồ chật chội có một cái gương đứng thẳng, đèn sáng chiếu trên đỉnh đầu xuống.
Uyển Sa vừa cởi hai nút áo đầu tiên, từ góc nhìn của Phó Nhất Hành đã có thể thấy rãnh ngực sâu.
Trong mắt anh càng sâu, đôi bàn tay mang găng tay màu đen duỗi về phía cổ áo, cởi bỏ nút thứ ba của cô, lộ ra áo ngực màu xanh.
Áo ngực ôm trọn lấy bầu ngực, giống như quả đào to tròn được bọc trong túi, hồng hào đầy đặn khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Uyển Sa nhỏ giọng nói: "Tớ phải thay quần áo, nhân viên sẽ phát hiện."
"Đừng lo lắng." Phó Nhất Hành vòng tay quanh eo cô, tay đưa vào trong quần, muốn kéo quần xuống, lộ ra quần lót màu xanh nằm ngang hông cô.
Ánh mắt anh lướt qua vùng tam giác, nở nụ cười: "Hửm? Cũng là màu xanh."
Uyển Sa ngượng ngùng cười: "Tớ thích mặc cùng màu."
Phó Nhất Hành nhặt chiếc váy treo trên móc áo, kéo khóa xuống, suy nghĩ cách mặc, giúp cô mặc lên người.
Uyển Sa có phần lờ mờ, thì ra anh thật sự giúp cô mặc quần áo.
Cô chủ động vươn tay ra, đặt tay vào trong tay áo, mặt xong nhìn chính mình trong gương không hài lòng lắm
"Bộ đồ này chỉ thích hợp với người ngực phẳng." Phó Nhất Hành ngước lên, đánh giá cô,"Ngực cậu quá to."
Uyển Sa nhíu mày: "Không hợp rồi."
Phó Nhất Hành khoanh tay, nhàn nhã tựa bên cạnh gương nói: "Có một cái váy màu vàng hợp với cậu ở móc thứ ba hàng ngoài cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456488/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.