Chiếc giường trong phòng thực hành rất hẹp, lúc Uyển Sa nằm ở trên đó không thể không co đầu gối lại, chiếc váy che chân trắng mảnh khảnh, tránh để lột cảnh xuân ra ngoài.
Ở phía bên kia, thầy Quách hướng dẫn: "Cởi quần áo ra, đừng nằm bất động vậy."
Vẻ mặt các nữ sinh khách nhăn nhó, nhưng vẫn ngoan ngoãn cởi sạch đồng phục, lộ ra thân thể mềm mại trước mặt nam sinh.
Uyển Sa ngơ ngẩn nằm im, không quen cởi đồ trước mặt người lạ, chẳng khác nào cởi bỏ một lớp liêm sỉ đi vậy.
Thầy Quách lớn tiếng nói: "Thực hành xong ngày mai còn nộp báo cáo thực hành. Đừng nghĩ thoát được, khỏi dây dưa mất thời gian."
Uyển Sat cắn môi dưới, không biết nên làm sao.
Phó Nhất Hành đến bên giường từ trên cao nhìn xuống hỏi: "Muốn tự mình cởi hay để tôi."
"Để tôi tự làm." Bàn tay Uyển Sa đưa lên áo, chậm dãi cởi từng nút.
Phớt Nhất Hành nhìn thấy bộ ngực trắng muốt của cô, xoay mặt: "Đừng làm dáng vẻ như tôi muốn cường bạo cậu vậy."
Uyển Sa cởi váy, chỉt để lại đồ lót.
Cách vách thầy Quách bắt gặp một nữ sinh không muốn cởi quần áo, gõ nhẹ thước vào giường của cô: "Ai không cởi hết phạt chạy khỏa thân ba vòng trong sân."
Sau đó, thấy sắp đến chỗ của Uyển Sa kiểm tra, tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Uyển Sat co rụt lại, sợ bị thầy Quách nhìn thấy.
Ngay lúc đó, Phó Nhất Hành nghiêng người về phía trước, một tay giữ eo của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456472/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.