Mẹ tôi đúng lúc lao ra vấn tội, ai ngờ vừa ra gặp phải Lộ Tử Mặc thì ngẩn người: "Cháu là Tử Mặc à?Về khi nào thế?"
Lộ Tử Mặc giống như khi còn bé, xấu hổ đáp: "Chào dì à, con hôm qua mới xuống máy bay. Đã lâu không gặp, dì vẫn giống như ngày trước, xinh đẹp như vậy. "
Mẹ cũng giống tôi thôi, được người ta khen một câu là lên tận mây xanh, mặt tươi như hoa nói: "Mau vào ngồi đi, dì lâu rồi chưa gặp con, giờ phải nói chuyện cái đã. "Mẹ tôi nhiệt tình kéo Lộ Tử Mặc vào nhà.
Nghiêu Diệp lúc này mới lên tiếng, không có ý tốt phá vỡ không gian vui vẻ: "Dì, cháu đã về, đây là chai xì dầu dì cần. "
Mẹ tôi và tôi cùng ngơ ngẩn, giống như đang hỏi nhau, đây rốt cuộc là chuyện gì a?Nhưng mà vấn đề này phức tạp tới mức tôi cũng không trả lời nổi rồi.
Một bên là yêu nghiệt, một bên là thanh mai trúc mã thời niên thiếu, cuộc tỉ thí gay gấn bắt đầu, nhưng đáng tiếc là tôi cũng không muốn làm nữ chính.
Trong phòng khách tạo thành một tam giác quỷ, tôi ôm Phát tài ngồi một góc trên ghế sa lon, Nghiêu Diệp ngồi cạnh tôi, Lộ Tử Mặc hào hoa phong nhã ngồi trên ghế ba tôi đặc biệt làm cho tôi, trước kia mỗi lần cậu ta tới đều thích ngồi chỗ đó. Tôi bây giờ mới nghiêm túc quan sát Lộ Tử Mặc, mấy năm không gặp, hình như cậu ấy cao lên rất nhiều, lịch sự trắng trẻo như cũ, y như cái câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-thuyen-giac/3252317/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.