Chờ Nghiêu Diệp nằm ngay đơ ngủ như chết xong, thế giới này rốt cục cũng thanh tĩnh.
Thật ra thì Điệp Phi nói rất đúng, người đàn ông này dung nhan họa quốc ương dân đủ sức để hấp dẫn toàn bộ phụ nữ trong thiên hạ, lông mày sắc bén, mũi cao lại thẳng, đôi môi ưu nhã hơi vểnh lên cực kì đẹp mắt, dù là bị bệnh cũng không sụt giảm bớt chút vẻ đẹp nào. Dĩ nhiên, điều đầu tiên khi bị dẫn dụ là sẽ chịu đùa giỡn tới chết.
Tôi trong lòng thầm cảnh báo chính mình một vạn lần: sắc đẹp lầm người, nếu như biết quý trọng sinh mạng của mình, phải tránh xa Nghiêu Diệp, càng xa càng tốt.
Một mình tôi ngồi cũng chán ngấy, vốn định vùi đầu trong phòng khách xem TV giết thời gian, ai biết được cái TV high definition Plasma 42 inch kia hoàn toàn chỉ là đồ trang trí, bởi vì Nghiêu Diệp đã không đóng phí sử dụng TV!Tôi quay ra ngoài nhìn mấy mảnh bông trắng tuyết mịt mờ mà cắn răng nghiến lợi, tiếp tục mang nhà tư bản này từ đầu tới cuối chửi bới một lần nữa, rồi cũng mơ hồ ngủ thiếp đi.
Khung cảnh hào hùng, khói súng tràn ngập khắp nơi, cảnh sắc hoang tàn.
Tôi lưng mang hận nước thù nhà, một nàng công chúa mất nước kiên cường bất khuất, mà cái tên Nghiêu Diệp kia chính là bạo vương phá rách non sông.
Tôi ngẩng đầu nhìn hắn trên cao, mắt trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau, thà chết không theo.
Hắn ở trên lưng ngựa ưu nhã cúi người, cười gằn trước mặt tôi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-thuyen-giac/3252293/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.