Thật ra thì ông trời hiền lành vẫn còn chăm sóc tôi lắm, nếu không, mới vừa rồi trời còn nắng ấm áp trong xanh, vạn dặm không một bóng mây, đùng một phát mưa sa gió giật, cùng với lòng ấm ức của tôi cũng vô cùng tương xứng a!
Một đoàn học sinh vừa tan lớp chen chúc như cá đứng trước cửa tòa nhà né mưa, tôi và Hồ Điệp Phi tìm góc ít người chờ Phó Thanh Nham mang ô tới, nhìn xem, nam nhân tốt giờ mới thể hiện ra, trời mưa vẫn sẵn sàng mang ô tới không hề oán trách.
Tôi chờ mãi mới có cơ hội vội nói cho nó nghe sự việc vừa rồi, bởi vì BBS reda luôn tồn tại rất dễ làm hé lộ chân tướng, nếu lộ ra chắc tôi cũng nội thương mà chết mất.
Điệp Phi khó tin nhìn tôi: "Thật không? Mày nói thầy Nghiêu chính là người tuyển dụng ngày đó gây khó khăn cho mày?"
Tôi dùng sức gậy đầu rồi gật đầu, giọng nói khẳng định: "Tuyệt đối không sai!Chính là tên đó, hóa ra tro tao cũng nhận ra!Lão nương nhãn pháp vừa mở đã nhìn ra cái tên yêu nghiệt ngàn năm nhà hắn, mày xem, từ cái tên thôi cũng nhìn ra rồi, Nghiêu Diệp, Nghiêu Diệp, yêu nghiệt, yêu nghiệt!"Cái gì mà thầy Nghiêu?Con bé này nhất định là bị anh ta làm che mắt, nào có được tâm hồn trong như gương sáng tôi đây?
Diệp Phi khuôn mặt viết đầy mấy chữ to "tao không tin", chậm rãi nói: "Tao nhìn không ra, rõ ràng thầy Nghiêu phong độ như vậy, cần gì phải làm khó một người nhỏ bé như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-thuyen-giac/3252291/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.