Hai năm rưỡi sau.
“Hạ Viêm, cái váy em mua hôm qua đâu?”
An Hòa ở trong phòng thay quần áp cao giọng gọi ngườinào đó đang nằm ì ở trên giường.
Hạ Viêm miễn cưỡng ngồi dậy, chậm chạp mặc quần dàirồi xuống giường, đi vào phòng thay quần áo ôm cô từ sau lưng, ghé sát vào côvừa hôn vừa nói: “Chào buổi sáng, vợ yêu!”
“Kỳ lạ, rõ ràng ngày hôm qua em đã để ở đây rồimà....” cô đẩy anh chàng đang dán ở sau lưng ra, sốt ruột nói: “Trời ạ, anhphiền chết đi được, em sắp đến muộn rồi.”
Hạ Viêm buông tay ra, dụi mắt, giọng nói vẫn cònbuồn ngủ “Anh tìm giúp em...”
Sau khi tìm được váy, ngay cả cơm An Hòa cũng không ăncầm túi xách đi ra cửa, Hạ Viêm vừa dọn bàn xong, thuận tay cầm hai quả trứngvà một hộp sữa ở trên bàn, sau đó vơ theo một đống đồ lỉnh kỉnh kẹp dưới náchrồi đuổi theo.
Hôm nay là buổi lễ tốt nghiệp của An Hòa.
Tuy không phải là một trường đại học nổi tiếng gì nhưngcảnh tượng tốt nghiệp vẫn luôn là mong ước tha thiết của cô. Mặc bộ đồ tốtnghiệp cùng hai người bạn ở chung hai năm, để chụp ảnh kỉ niệm, tiếng cười vangvọng cả sân trường. Trước kia cô là một học sinh giỏi ngoan nhiều mặt, mỗi lầnxem tivi nhìn thấy cảnh tượng đó cô rất hâm mộ.
Trong lễ đường đã sắp chật người ngồi, Hạ Viêm nắm taycô đi xuyên qua đống người cuối cùng cũng tìm được chỗ màAlice chiếmcho họ.
Dù mặc bộ lễ phục tốt nghiệp rộng thùng thình nhưngAlive vẫn rất xinh đẹp và gợi cảm, Hạ Viêm liếc mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-hanh-phuc/207692/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.