Khoảng thời gian mỗi ngày đều trôi qua trong bình thảnvà ấm áp, có đôi lúc khi tỉnh dậy vào buổi sáng, Hạ Viêm có hơi không dám tinđây là sự thật, sợ đó chỉ là một giấc mộng, cho đến khi cảm giác được cơ thểấm áp trong lòng mới yên tâm một chút.
Mấy tráng trước, cuộc sống như vậy ngay cả nghĩ anhcũng không dám nghĩ tới, cho dù lúc còn nhỏ có mẹ và em trai ở cùng, nhưng cũngxen lẫn sự giáo dục nghiêm khắc của ba cùng chương trình huấn luyện với cườngđộ lớn mà anh không hề thích chút nào.
Khi bị mẹ phản đổi, ba đã nói, bọn họ sinh ra tronggia đình như vậy, nếu không có bản lĩnh thì sẽ không bảo vệ tốt cho người nhà.“Xin lỗi, vì các con đã sinh ra trong gia đình như vậy...” anh nhớ rõ giọngđiệu của ba khi nói những lời này, đó là lần anh nghe được ông nói chuyện khôngphải nghiêm khắc mà mang theo sự áy náy sâu sắc.
Dù anh nhỏ tuổi, nhưng thật sự hiểu được ba cũng quábằng lòng khi khiến bọn họ vất vả như thế, dù ông mạnh mẽ nhưng cũng không thểbảo vệ hai đứa con cả đời, hơn nữa nếu có một ngày, ba và mẹ đều lần lượt rađi, như vậy không chỉ có mình anh mà còn cả Tiểu Sí nữa, cho dù là vì mẹ anhcũng phải thật mạnh mẽ.
Cho nên anh mới có thể dứt khoát rời khỏi Hạ Sí nhưthế, cuộc đời của anh không kịp vãn hồi nhưng anh muốn cho em trai duy nhất củamình một cuộc sống tiêu diêu tự tại, sống vui vẻ qua ngày. Nhưng thật không ngờcuộc đời lại gàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-hanh-phuc/207679/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.