Từ lúc ba An mẹ An vào ở đây, hai người đều tự nhiênkhông ngượng ngùng gì, mỗi ngày đều ở bên nhau anh anh em em, Hạ Viêm trước mặtbề trên đều tỏ vẻ rất trung thực, còn An Hòa thì lén xem thường trong lòng vớihành vi ra vẻ đạo mạo làm con cháu đó của Hạ Viêm.
Nhưng như thế cũng có cái hay, đêm dài yên tĩnh, bởivì không có người xấu quấy rầy, khó có được yên tĩnh như thế nên mấy ngày nàyAn Hòa ngủ rất ngon.
Vào lúc nửa đêm, cơ thể hơi lạnh khiến cô tỉnh giấc,cô mơ màng kéo chăn, sau đó nắm phải một cái gì đó rất nóng, thứ đồ trong taytỏa ra nhiệt độ ấm áp, cô cảm thấy thoải mái hơn chút, không hề bài xích, nhưngtrên người vẫn khá lạnh, vì thế cô vươn tay đi mò chăn.
Chăn không mò được nhưng trên người lại dán tới mộtthứ gì đó nóng nóng, cái “chăn” này rất nặng, nhưng rất ấm, An Hòa thỏa mãn mànhếch khóe miệng lên.
Hạ Viêm cũng cười, thứ đồ trong tay cô dần thức tỉnh,anh lập tức mò tới hai chân của cô, đặt trên eo của mình, cởi quần nhỏ của côném sang một bên, động thân một cái, đi vào nơi chặt chẽ ấm áp ấy.
An Hòa bị làm cho tỉnh ngủ ngay lập tức, mở mắt rakhông thể tin được nhìn thứ sinh vật ở trên người mình.
Hạ Viêm cười xấu xa: “Hi... bảo bối...”
“Anh ..anh...anh.... ba mẹ em ở phòng bên cạnh đó...”cô sốt ruột đẩy anh ra.
“Ngoan, em kêu nhỏ một chút là được...” Nói xong, cảcơ thể của anh áp tới, vừa cuồng nhiệt hôn môi cô vừa vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-theo-hanh-phuc/207677/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.