“Lại đợi thêm.”
“Anh còn đợi cái gì? Lại đợi nữa thì anh đều quay về Thượng Hải rồi.”
Lưu Duệ đã say bí tỉ, nói chuyện hoàn toàn là nói ngọng.
Trần Giang Dã lạnh lùng liếc cậu ta: “Cần mày quản?”
Lưu Duệ và Từ Minh Húc bình thường khá sợ Trần Giang Dã, bình thường vào lúc này đã không dám lải nhải nữa, nhưng sau khi say rượu thì lá gan lại lớn mật, bây giờ Lưu Duệ một chút cũng không sợ, lếch người qua ôm Phó Thì Việt nói: “Anh Việt, vận may của anh tốt, mở bài anh Dã!”
Phó Thì Việt đẩy cậu ta ra: “Cậu ta đang cược ba chai rượu, nếu thua mày uống giúp tao?”
“Uống! Em giúp anh uống!”
Phó Thì Việt: “Thôi đi, mày bây giờ đều say thành cái dạng vậy rồi, lại uống thêm ba chai nữa tao sợ mày say chết.”
“Nói gì vậy, em không say, có uống thêm sáu chai nữa cũng không thành vấn đề.”
Từ Minh Húc cũng góp thêm náo nhiệt, vỗ ngực mà nói: “Anh Việt, nó uống không được thì em uống giúp anh!”
Phó Thì Việt: “Tao thấy mày còn say hơn nó.”
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Trần Giang Dã đứng dậy đi mở cửa.
Thím Vương đứng ở bên ngoài, đợi cậu mở cửa liền ló đầu vào trong: “Bạn của cháu hả?”
“Ừm.”
Thím Vương lẩm bẩm: “Thím nói sao có xe đậu ở bên dưới.”
Mùi rượu ở bên trong tỏa ra ngoài, thím Vương đưa tay quạt mùi rượu, cau mày nói, “Các cháu có thể uống rượu, nhưng đừng có nôn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nang/2682275/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.