Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đại hán kia nhìn Tô Oanh một cái chậm rãi nói: “Hiện tại đã tiến vào mùa mưa Tây Nam, ngừng cũng là một chốc một lát thôi, phải tới phía bắc Chu Châu, mưa này mới có thể hoàn toàn dừng lại.”
Lời này khiến Tô Oanh nhíu mày càng chặt hơn, bên người nàng bị bệnh bị thương, nếu vẫn luôn gặp mưa cũng đừng nghĩ nữa.
Chờ sau khi hết mưa, quan sai lập tức chuẩn bị cả đội xuất phát, đi ở trước khi mưa lại rơi lần nữa đến nơi tiếp theo có thể tránh mưa.
Tô Oanh cõng Triệu ma ma và da hổ trên lưng đứng ở trước mặt Tiêu Tẫn bọn họ, Bạch Sương nghỉ ngơi tốt một đêm, hôm nay tinh thần đã tốt hơn nhiều rồi, đơn giản trực tiếp cõng Nhị Bảo.
“Tất cả mọi người theo sát, không muốn gặp mưa động tác nhanh lên cho ta.” Quan sai múa may roi hô to một đường.
Những phạm nhân này đi lại hiện tại thân thể đã cực kỳ yếu rồi, hơn nữa ngày hôm qua lại mắc mưa, dọc theo đường đi đã ngã xuống không ít.
Những phạm nhân đó ngã xuống, quan sai chỉ có thể nâng bọn họ đến tấm ván gỗ trên xe, chờ sau khi người tắt thở sẽ tùy tiện tìm một chỗ vất đi.
“Cẩn thận!” Tô Oanh đột nhiên duỗi tay đỡ lấy đại thúc bên cạnh muốn ngã xuống.
Đại thúc gần như đè hơn nửa trọng lượng trên người ở trên tay Tô Oanh, mặt Tô Oanh lại vẫn không đổi sắc đỡ ông ấy.
Tô Oanh thấy ông ấy thật sự là đi không nổi nữa, dừng lại bước chân chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-lam-giau-ta-dua-vao-tram-ty-vat-tu-kieu-duong-chien-than-tan-vuong/4373397/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.