Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thét thê lương chói tai có vẻ đặc biệt đột ngột ở ban đêm yên lặng, nhóm quan sai trông coi đều bị cả kinh nhìn lại trong rừng sâu.
Nhưng trong chỗ sâu núi rừng đen nhánh một mảnh, bọn họ cũng đều nhìn không thấy cái gì.
“Nhất định là có người không muốn sống thừa dịp đêm chạy, mấy các ngươi đi kiểm kê nhân số cho ta.” quan sai cầm đầu tức giận đến trên mặt đất phỉ nhổ.
Mấy quan sai nghe lệnh đi đếm mấy người.
Sau khi tiếng thét chói tai vang lên, Tiêu Tẫn đã tỉnh lại, hắn ôm hai đứa nhỏ vào trong ngực, cảnh giác nhìn về bốn phía, lại không phát hiện ra bóng dáng của Tô Oanh.
“Tô Oanh đâu?”
“Nàng trộm đi vào trong rừng, độc phụ kia không phải bị dã thú núi rừng ăn chứ, thật là xứng đáng, tiện nghi nàng chết như vậy!” Giang Dương giọng căm hận nói.
Đôi mắt Tiêu Tẫn hơi híp, tối hôm qua Tô Oanh cũng đi vào trong núi, rốt cuộc nàng muốn làm cái gì? Trong rừng sâu đột nhiên thổi tới một trận gió lạnh, trong gió lạnh thấm lạnh xen lẫn một mùi tanh tưởi và máu tanh làm người buồn nôn.
Nháy mắt thần kinh Tiêu Tẫn trở nên căng chặt, hắn ôm chặt hai đứa nhỏ, để Giang Dương đỡ hắn lên, một đôi mắt sâu đen nhìn chằm chằm về phía cánh rừng.
Núi rừng đen nhánh như một cự thú giương miệng rộng, một ngụm là có thể cắn nuốt người.
Trong rừng đột nhiên truyền đến một tiếng gầm nhẹ "Ục ục" như là quay cuồng ra từ trong cổ họng, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-lam-giau-ta-dua-vao-tram-ty-vat-tu-kieu-duong-chien-than-tan-vuong/4373388/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.