Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiêu Tẫn ở trong một trận nóng rực tỉnh lại, trợn mắt đã thấy mặt đen xám của Tô Oanh bởi vì đổ mồ hôi mà đầy dơ bẩn.
Đôi mắt hắn trầm xuống, mới phát hiện mình bị nàng cõng ở trên lưng.
Tiêu Tẫn nhíu mày rậm lại, tuy hắn thấy Tô Oanh rằng chảy đầy mồ hôi, nhưng cõng hắn lại ôm Tễ Nhi đi lại không có nửa điểm cố hết sức, đây căn bản không phải là Tô Oanh trước kia có thể làm được.
Nếu không phải nàng giấu đến đủ sâu, vậy chỉ còn lại có một loại khả năng.
Nàng, không phải là Tô Oanh.
Tầm mắt Tiêu Tẫn trầm xuống, rơi xuống trên cổ Tô Oanh, bởi vì hơn một tháng không tắm rửa, cổ nàng đã đen nhánh, nhưng nốt ruồi đen ở trên huyệt đại chuy kia lại thấy được rõ ràng.
Nốt ruồi đen này không lớn, dù là chính Tô Oanh cũng không biết nó tồn tại, nhưng Tiêu Tẫn lại biết được.
Nàng, là Tô Oanh.
Đáy mắt Tiêu Tẫn xẹt qua một tia lạnh lẽo giễu cợt, lúc trước nàng vì tiếp cận hắn thật đúng là hao hết tâm tư, ngay cả hắn cũng chưa nhìn ra nàng là người biết võ, một quân cờ hữu dụng như vậy, sao Tiêu Tuyệt lại dễ dàng từ bỏ.
Tiêu Tẫn liếc mắt nhìn về phía Đại Bảo ngủ say ở trong lòng Tô Oanh, thu sát ý ở đáy mắt lại, nếu Tô Oanh muốn giả vờ, vậy hắn thừa dịp trong khoảng thời gian này dưỡng vết thương trên người cho tốt, chờ đến khi đuôi cáo của nàng lộ ra, lại lấy tính mạng của nàng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-lam-giau-ta-dua-vao-tram-ty-vat-tu-kieu-duong-chien-than-tan-vuong/4373381/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.