Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Ca ca, ngươi nói nàng thật sự chết rồi sao?”
“Ừ, phụ thân nói không thở chính là đã chết.”
“Thật tốt quá, như vậy ta và ca ca cũng sẽ không bị bán đi.”
Tô Oanh còn chưa mở mắt, bên tai đã truyền đến hai giọng nói non nớt.
Nàng cố hết sức mở hé mắt, đã thấy hai hài tử vô cùng bẩn thỉu gầy gò, bởi vì quá gầy, đôi mắt phượng xinh đẹp trên khuôn mặt nhỏ kia có vẻ rất lớn.
Đây là có chuyện gì? Nàng may mắn còn sống sao ở trong sự nổ mạnh của chiến hạm? Trong lúc nghi hoặc, đầu óc chợt co rút đau đớn, trong đầu đột nhiên xông vào một ký ức không thuộc về nàng.
Dù thế nào Tô Oanh cũng chưa nghĩ đến, chiến hạm nổ mạnh lại đẩy nàng vào khe hở thời không, khiến linh thể của nàng xuyên đến một quốc gia xa lạ trong không gian song song, nước Sở.
Mà nàng, hiện tại đang trên đường bị lưu đày.
Tô Oanh hoàn toàn mở đôi mắt ra, đã thấy vẻ mặt hai hài tử kia hoảng sợ nhảy dựng lên, xoay người chạy đi.
“Oa, phụ thân cứu mạng, nữ nhân xấu đã tỉnh lại.”
“Muội muội đừng sợ, ca ca sẽ bảo vệ ngươi.”
Tô Oanh: “…”
Trong trí nhớ nàng biết được, nguyên chủ cũng tên là Tô Oanh là đích trưởng nữ mà thê tử nguyên phối của thừa tướng Sở quốc sinh ra, mấy năm nay bị kế mẫu nuôi thành kẻ ngốc, bị tra nam lừa gạt, làm hại trượng phu và nhi nữ long phượng thai đều bị lưu đày đến Bắc Hoang.
Trên đường lưu đày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-lam-giau-ta-dua-vao-tram-ty-vat-tu-kieu-duong-chien-than-tan-vuong/4373369/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.