“Dừng tay!”
Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, mắt thấy hai người sắp lấy lưỡi đao giao chiến, một tiếng hô to truyền đến. Âm thanh này Khương Mạc nghe rất lạ tai, Mẫn Kiên lại đặc biệt quen thuộc. Nhưng lúc này, hắn chỉ cách Khương Mạc một bước xa, đã không còn kịp dừng, lực tay không thu được nữa.
Mẫn Kiên cũng không phải là không nghe lời, nhưng hắn thật sự muốn tránh, lại không thể tránh khỏi, chỉ có thể cắn răng tiếp tục lên.
Keng!
Một âm thanh chói tai làm chệch cơ thể hai người ra ngoài, hai người lại đồng thời sát khí đầy mắt nhìn đối phương.
“Mẫn Kiên dừng tay!” Người mở miệng thấy thế, sắc mặt đột nhiên thay đổi, chân hơi nhón lên đã nhảy tới. Sau đó, y bắt lấy tay Mẫn Kiên, nghiêm khắc nhìn hắn, lại nói một lần nữa: “Mẫn Kiên, dừng tay!”
“Bá Sơn, người đàn bà này cứ lén lút, ngươi để ta bắt nàng trước đã!”
“Mẫn Kiên…”
“A Khương!”
Bá Sơn còn đang muốn nói gì thì đã bị ngắt lời.
Ba người ở đây động tác giống nhau, đều quay đầu nhìn về phía người tới. Mà trong ba người này, Khương Mạc là phản ứng lớn nhất, chỉ thấy sắc mặt nàng thay đổi, vẻ sắc bén dịu đi vài phần, mang theo vài phần sầu lo.
Nàng bước vội tiến tới: “Sao chàng lại ra ngoài? Đường bên ngoài không phẳng, lỡ như té thì làm sao?”
Tuy rằng Hi Phù Ẩn đã có thể đi lại giống người thường, nhưng đứng lâu vẫn sẽ chịu không nổi như cũ, chân sẽ vừa đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-khong-ta-co-ban-tay-vang/2002834/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.