Thời gian dần dần trôi qua, phương pháp của Hi Phù Ẩn đã có hiệu quả, thế cục dần dần ổn định, tuy rằng trời vẫn chưa ấm lên, nhưng tình hình tai nạn đã được giảm bớt trong trình độ rất lớn, ít nhất khi xung quanh có tai họa, đã rất ít khi xuất hiện người chết rét. Mấy ngày gần đây thậm chí còn có người có tâm trạng ra ngoài ngắm tuyết, dù sao thì phương Nam hiếm khi có tuyết rơi lớn như vậy, người đương thời cũng thích xem điều lạ điều hiếm mà.
Chỉ là dường như ông trời không chịu cảnh bá tánh an ổn. Tình hình thiên tai chưa yên ổn được bao lâu, thế cục đã lặng yên xảy ra biến hóa. Không biết bắt đầu từ bao giờ, mà đầu đường cuối ngõ nổi đầy lời đồn.
Lúc mới đầu, cũng chỉ là vài lời đồn bậy bắt bóng bắt gió, sau này dần dần biến chất. Đồn thế nào cũng có, nhưng ý đại khái chính là Đại Khánh xảy ra tai họa liên tục mấy năm, chết nhiều bá tánh như vậy, nguyên nhân xảy ra nằm trên người hoàng thất Đại Khánh.
Hoàng đế ngu ngốc vô đạo, đức không xứng chức, trời cao trừng phạt hoàng đế mới giáng tai nạn xuống, báo động trước cho bá tánh. Tóm lại, hoàng đế Đại Khánh không hiền đức, ông trời nhìn không được nên muốn tiêu diệt Đại Khánh.
Đồn có sách mách có chứng, Khương Mạc nghe xong, hồi lâu sau vẫn không phục hồi tinh thần lại, thiếu chút nữa tin ngay.
Chẳng qua, khi tìm tòi sâu thêm thì trong những lời đồn đó toàn là sơ hở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-khong-ta-co-ban-tay-vang/2002793/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.