Khương Mạc gần như là đồng thời tỉnh lại cùng với Hi Phù Ẩn. Làm bạn lâu dài với nhau, sau khi hai người tỉnh lại và nhận ra điều không thích hợp, chuyện thứ nhất mà hai người làm chính là xem xét tình huống của đối phương. Mãi đến khi thấy được đối phương bình yên vô sự, không thương tích cũng không tổn hại mảy may gì, lúc này mới yên lòng.
Bấy giờ, bọn họ mới có thời gian thăm dò tình trạng trước mắt. Lúc này ráng chiều đang nhiều, trong nhà đã được châm nến lên, thôn Bát Yến gần như xuất động toàn bộ người trong thôn, bao gồm cả con nít. Bọn họ chen chúc nhau trong căn phòng chật chội của thôn trưởng, có người thậm chí còn đứng ở ngoài phòng, duỗi dài cổ nhìn vào bên trong.
Khương Mạc nhắm mắt, sau đó lại mở mắt ra, kiềm nén cơn đau ở trán và tiếng vù vù ở tai. Sau đó nàng bắt đầu nhớ lại, mọi chuyện được xảy ra như thế nào. Nàng nhớ là sau khi mua lương thực thất bại, nàng đi về nhà. Giữa trưa thì ăn cơm trưa với Hi Phù Ẩn, sau đó… Sau đó thì không nhớ nữa.
Tình cảnh bây giờ, trong nàng đã không còn tồn tại nỗi hi vọng, thôn Bát Yến có vấn đề, đáng giận là khi bây giờ nàng đã thành cá trên thớt, nàng mới biết được sự thật, đã quá muộn rồi.
“Khương cô nương và Lâm công tử tỉnh rồi!” Cát bà bà ngồi ở nhà cười tủm tỉm nhìn hai người đang bị trói tay ở sau lưng. Thần thái bà ta hiền từ như ngày xưa vậy.
Khương Mạc giương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-nan-khong-ta-co-ban-tay-vang/1002947/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.