Editor: Đông Vân Triều
Ba tên ất ơ vốn tưởng cướp được hai con gà nhà èo uột, không nghĩ tới lại gặp phải một con gà chọi.
Hội ba thằng cá mè một lứa giãy giụa, khiếp đảm liếc Tạ Trì An một cái rồi cúp đuôi chạy thẳng.
Hai mắt Lương Diệc Phi sáng như sao trời: "Whoa anh Tạ! Mày thật lợi hại đó nha! Không ngờ mày có thể ra tay hay như vậy đó."
Lương Diệc Phi quen Tạ Trì An ba năm, đúng là chưa từng thấy cậu ấy đánh đấm gì. Mà đừng nói là đánh nhau, đến cãi nhau cũng chẳng có nổi một câu.
Nhìn Tạ Trì An đã thấy là một người trong sạch có giáo dưỡng, bình thản nội liễm, khí chất không tầm thường. Ai biết lại mạnh như vậy. Dù Lương Diệc Phi nhìn không hiểu cũng thấy anh Tạ vừa rồi ba kích tất trúng, không hề dây dưa dài dòng. So với mấy tên côn đồ lông bông ngoài cổng trường kia đấm đá chẳng có kết cấu khỉ gì căn bản không cùng cấp bậc.
"Anh Tạ, có phải mày học rồi không?" Lương Diệc Phi vừa hỏi vừa uyển chuyển dâng bánh mì cho Tạ Trì An, cảnh tượng nâng khăn sửa túi rất chi là mắc ói.
Tạ Trì An cắn bánh mì, nhai nuốt chậm rãi: "Đúng vậy."
"Học môn gì? Karate? Taekwondo? Sanda[1]?" Lương Diệc Phi hưng phấn như vừa mới phát hiện ra lục địa mới. Là do động tác vừa nãy của Tạ Trì An quá đẹp, không khác gì diễn viên đóng phim hành động luôn.
[1] Sanda: hay Tán thủ, Kungfu, là võ chiến đấu tay không tự do ra đời ở, chú trọng vào các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-hay-chet/185728/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.