Editor: Đông Vân Triều 
Tạ Trì An ghét nhất bốn loại người: lòng tham không đáy, lấy oán trả ơn, lừa gạt tình cảm, phát rồ. Cậu không biết nguyên nhân do đâu nhưng điều đó cũng chẳng ngăn được việc cậu không ưa. 
Mà Phong Minh một người chiếm hai. 
Đã lừa gạt tình cảm, lại còn phát rồ. 
Mặc dù Tạ Trì An không bị gã lừa. Nhưng Phong Minh quả thực tấn công rất mãnh liệt: cho cậu đồ ăn, cứu mạng cậu, bôi thuốc cho cậu, còn lấy thân làm mồi nhử hết kẻ địch giúp cậu, là người thì ai cũng đổ đứ đừ. 
Bản thân Tạ Trì An không phải người vững tâm, mà cậu vững tâm không phải người. 
Cậu thật sự căm hận kẻ rắp tâm lường gạt tình cảm của người khác và nhân tính tuyệt diệt. 
Cánh tay gã bị Tạ Trì An vặn gãy tại chỗ, Phong Minh đau điếng, nhưng cũng nhờ thế mà gã mau chóng lùi lại, thoát khỏi sự kiềm chế của Tạ Trì An. Gã chẳng chút do dự bẻ lại khớp, tiếng xương cốt về lại chỗ nghe "lạch tạch" rõ ràng nhưng cả quá trình lông mày gã còn không nhíu lấy một cái. 
Cấp tốc đổi dao gọt trái cây sang tay trái, Phong Minh lập tức giơ lên đỡ lấy công kích của Tạ Trì An. 
Phong Minh tay phải đương độ hồi phục, tay trái vốn có thương tích, đối phó với Tạ Trì An mà đuối không thôi. Không gian căn phòng rất chật chội, bất lợi cho việc đánh đấm, hai tay Tạ Trì An nắm khúc lao, chiêu thức lưu loát tàn nhẫn, chỉ chốc lát sau Phong Minh đã bị dồn vào góc chết. 
Tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-hay-chet/1490451/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.