Mạnh Cổ nhìn chằm chằm Trần Nhược Vũ một lúc lâu. 
Trần Nhược Vũ tự mình rót rượu, nhấm một ngụm, sau đó hỏi: “ Vậy theo anh thì trọng điểm là gì?.” 
“ Trọng điểm là mối tình đầu của tôi đã trở lại, phát ra tín hiệu muốn quay lại.” Mạnh Cổ rót một chén rượu, cũng không biết đang nghĩ gì. 
“ À, đúng rồi, như vậy cô gái xem mắt kia đã hết đất diễn.” 
“ Trần Nhược Vũ, em đừng có lạc đề nữa được không?.” 
“ Đâu có lạc đề, điều này phản ánh ra từ suy nghĩ của anh. Anh nhớ mãi mối tình cũ không quên, chẳng lẽ còn muốn hú hí với đối tượng xem mắt?.” Trần Nhược Vũ nhướng cao giọng, lườm anh một cái đầy khinh bỉ. 
“ Tôi chưa nói là nhớ mãi tình cũ không quên.” 
“ Vậy là muốn hú hí với đối tượng xem mắt.” 
“ Tôi chưa nói là có tình cảm với đối tượng xem mắt.” 
“ Anh quá khó hầu hạ.” 
“ Trong đầu em toàn suy nghĩ chuyện nhảm nhí mới là khó hầu hạ.” Mạnh Cổ gắp một miếng sushi, nuốt xuống, hỏi cô: “ Trần Nhược Vũ, lúc đó vì sao em theo đuổi tôi?.” 
“ Vì anh đẹp trai. Vì hình dáng nên tôi bị sắc đẹp mê hoặc.” Trần Nhược Vũ gắp một miếng sushi, cảm thấy mình có thể thoải mái nói chuyện với anh như này vô cùng vui vẻ. Nhìn xem, cuộc đời cô cũng có lúc hân hoan như thế này. 
“ So với bạn trai trước kia đẹp hơn nhiều?.” 
“ Đúng. Bác sĩ Mạnh hơn hẳn anh ta, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-dau-cho-thoat/2118162/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.