Việc ngoài ý muốn xảy ra khiến mọi người đều đau đầu. Người khổ nhất có lẽ là Ninh Giang Thành, con sinh sớm ngoài dự định, vợ anh lại bị thương nằm một chỗ. Cả đêm ở lại bệnh viện Ninh Giang Thành luôn suy nghĩ mình đã làm sai điều gì, phải chi tất cả những điều tồi tệ đổ lên đầu anh cũng được. Việc gì cứ đổ lên đầu Thẩm Thiên Hương chứ?
Thẩm Thiên Hương mãi mới tỉnh. Cô tỉnh lại đã thấy mọi người xoay quanh mình, nhìn thấy Ninh Giang Thành với bộ dạng hết sức lo lắng, trông anh xuống sắc biết bao nhiêu.
"Thiên Hương..." Ninh Giang Thành nắm lấy tay cô, anh thật sự lo đến phát điên luôn rồi.
Thẩm Thiên Hương nhìn anh cố cười với anh, cô nhớ lại chuyện xảy ra ở trung tâm mua sắm. Lúc này cô mới nhớ ra...
"Đứa… đứa bé… con… con của chúng ta..." Thẩm Thiên Hương vội nói, cả cổ họng rất đau phát ra tiếng được đúng là như cực hình vậy.
"Con không sao rồi, con không sao hết." Ninh Giang Thành nói.
"Đứa bé sinh sớm nên sức khỏe rất yếu bác sĩ bảo phải chăm sóc đặc biệt. Trước mắt chúng ta vẫn chưa thăm con được." Ninh Giang Thành nói thêm để cô yên tâm hơn.
Thẩm Thiên Hương nghe vậy tròn xoe cả hai mắt, chỉ vì cô muốn cứu người mà hại đến con mình rồi.
"Em… em xin lỗi… là do em… là do em..." Thẩm Thiên Hương nói, nước mắt cũng rơi xuống. Khó khăn lắm mới có đứa con này, cô thân làm mẹ lại xém chút đẩy con mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-dau-cho-thoat-mama-den-roi/3223375/chuong-102.html