05
Ta không còn tiểu muội nữa.
Mụ lão bà chủ lầu xanh nói rằng, tiểu muội đã mất từ năm ngoái.
Khuôn mặt già nua trát đầy phấn son như vỏ cây khô của mụ, cứ lặp đi lặp lại trong mộng ta.
“Ôi chao, tiếc thật đấy.
Muội muội của ngươi tươi non như nước, còn làm hoa khôi của Nguyệt Hoa Lâu một thời gian kia mà.”
“Công t.ử họ Trương thích lắm, bỏ ra giá lớn bao trọn nàng mấy đêm liền đấy.”
……
“Đừng nói mấy chuyện ấy với ta.
Nó c.h.ế.t thế nào?”
“……”
“Năm ngoái trước Tết, Trương công t.ử có được một loại thần d.ư.ợ.c Tây Vực, nói rằng hút vào có thể lên cõi cực lạc, nhất quyết bắt nàng bồi cùng.
“Phúc nàng mỏng, không chịu nổi thứ tốt ấy, mới dính thêm mấy hơi đã không gượng dậy được.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Làm Trương công t.ử sợ đến mấy tháng liền không dám tới Nguyệt Hoa Lâu.
Ta nói này, ngươi làm tỷ tỷ, chi bằng bồi thường giúp muội muội mấy tháng tổn thất ấy, thêm cả tiền ma chay nữa……”
Ta không nhớ mình trở về bằng cách nào.
Chỉ cảm thấy có người khóc mãi bên tai, khóc đến mức đầu ta đau như vỡ ra.
Cố chịu đựng mở mắt, chỉ thấy Khương Tuế Tuế há miệng gào khóc, nói mấy lời quái gở kiểu “ngươi đừng c.h.ế.t”.
Nghiêng đầu nhìn sang, lão thái quân vốn thương Tuế Tuế nhất, cũng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-ngoc-giau-chon-pho-cho/5076078/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.