Quý Thư Ngôn đơn phương quyết định đích đến của Đoàn Chấp.
Quý Viên cũng không phản đối điều này, nhưng tự hỏi tại sao chú của mình đột nhiên hiếu khách đến vậy.
Dù sao Quý Thư Ngôn người này có ý thức lãnh địa rất mạnh, ngay cả thư phòng cũng không cho dì giúp việc đi vào quét dọn, toàn bộ đều tự mình làm.
Bây giờ không chỉ để một người xa lạ ngủ trong phòng mình, mà còn là ở trên giường của mình, Quý Viên không thể không nghi ngờ, chờ Đoàn Chấp vừa đi, chú của cậu sẽ vứt cả chăn lẫn ga giường đi.
Quý Thư Ngôn hợp tình hợp lý nói, “Phòng của cháu quá nhỏ, giường cũng là giường đơn, hai nam sinh ngủ thì hơi chật, Đoàn Chấp thế nào cũng là khách, để cho cậu ấy ở thoải mái là chuyện nên làm. ”
Nói vô cùng có lý, Quý Viên mơ màng gật đầu.
“Cháu đi ngủ sớm đi, bài tập về nhà làm xong chưa?” Quý Thư Ngôn đi qua, lại sờ đầu Quý Viên một cái, “Làm không xong thì thôi, ngày mai làm tiếp cũng được.”
“Sắp rồi ạ.”, Vẻ mặt Quý Viên đau khổ, “Cháu còn thiếu một xíu nữa, anh Đoàn viết xong rồi.”
Quý Thư Ngôn bày tỏ sự thông cảm sâu sắc.
Khi anh còn học ở trường y, bài tập về nhà so với Quý Viên chỉ nhiều hơn chứ không ít, cho dù có cưng chiều đứa nhỏ, anh cũng không thể giống như lúc Quý Viên còn học trung học, nói ra những câu như vậy.
Nên chỉ có thể vỗ về Quý Viên, “Cố lên.”
Quý Viên thậm chí còn buồn hơn.
Đoàn Chấp tựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-kiem-che-xiu-di/275782/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.