"Thật sự là dỡ đi hết rồi nhỉ..." Hiểu Nhu nhìn chằm chằm bãi đỗ xe chứa đủ các loại xe trước mắt mà lẩm bẩm.
Lúc trước ba cô có nói căn hộ trong thị trấn sẽ bị phá bỏ và di dời đi, không ngờ lại nhanh như vậy.
Nơi này trước khi bị phá bỏ từng là căn hộ đầu tiên của nhà Hiểu Nhu, 90 mét vuông hai phòng ngủ một phòng khách, không gian nhỏ thì không nói mà còn rất cũ, chỉ là trên bức tường trắng cũ kỹ kia luôn luôn phủ đầy những nhánh dây leo xanh mượt, là cảnh sắc cô thích nhất khi còn nhỏ.
Trước khi Hiểu Nhu lên cấp hai thì luôn sống ở nơi này.
Tuy rằng hiện tại nhà cô có rất nhiều tiền nhưng cũng từng trải qua một quãng thời gian khó khăn. Sau khi ba của Hiểu Nhu tốt nghiệp đại học tuy có được phân một công việc ổn định, nhưng mỗi tháng chỉ có duy nhất tiền lương cũng chẳng được bao nhiêu, sau khi vất vả lắm mới tích góp được một chút, ông lại bắt đầu có suy nghĩ muốn tự mình gây dựng sự nghiệp, số tiền vốn dĩ đã nói sẽ dùng để mua nhà trong thành phố cuối cùng lại phải đầu tư vào việc làm ăn.
Cũng may kiên trì nhẫn nại vượt qua khó khăn buổi đầu lập nghiệp thì mọi việc sau đó đều rất thuận lợi.
Hôm nay Hiểu Nhu trở lại nơi này không phải là để nhớ lại quá khứ.
Cô nhìn sang phía đối diện của bãi để xe, đó là một rạp chiếu phim tư nhân. Nhìn những bức tường trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-gai-thanh-pho-va-nguoi-chu-nong-thon/3463663/chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.