Trần Nguy Nga làm xong công việc của một ngày, khi về đến nhà thì trời cũng đã tối, hắn dừng xe tải ở sân trước nhà, từ xa nhìn vào trong nhà thì thấy bên trong tối om, không hề bật đèn.
Trần Nguy Nga nhíu mày lại. Không phải là cô nhóc này nhân cơ hội mà bỏ chạy đấy chứ?
Hắn vội vàng xuống xe rồi đi về phía căn nhà, lấy chìa khóa mở cửa thì hắn mới nhận ra không phải trong nhà không có ánh sáng. Trên bàn cơm có cắm hai cây nến đỏ, ánh nến mờ ảo khiến cho căn phòng trở nên mông lung.
"Chú, chú về rồi ạ." Hiểu Nhu bưng hai đĩa thức ăn từ trong bếp đi ra.
Trần Nguy Nga thấy Hiểu Nhu vẫn còn ở đây thì ngay lập tức yên lòng, hắn hỏi cô "Sao lại châm nến thế, mất điện à?"
"Không phải ạ." Hiểu Nhu ngượng ngùng nói, "Chỉ là người ta muốn ăn một bữa tối dưới ánh nến với chú thôi mà!"
Lúc này Trần Nguy Nga mới chú ý tới hình như Hiểu Nhu có gì đó thay đổi.
Cô mặc một cái váy lụa màu trắng, phía dưới làn váy là cẳng chân trắng nõn xinh đẹp, mái tóc đen dài xõa trên vai, cách ăn mặc và trang điểm này khiến Hiểu Nhu càng có vẻ trưởng thành quyến rũ.
Trần Nguy Nga nhìn gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ dưới ánh nến của Hiểu Nhu, hắn nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy hôm nay cô đặc biệt xinh đẹp, đặc biệt ra dáng một cô vợ nhỏ, bảo sao người thành phố thích chơi loại tình thú này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-gai-thanh-pho-va-nguoi-chu-nong-thon/3463652/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.