Buổi tối, Lục Hoài Nhu ở trong phòng làm việc để đọc kịch bản.
Các tờ giấy được lật đi lật lại trên bàn, với trí nhớ của Lục Hoài Nhu, đáng lẽ phải nhớ hết tất cả rồi, nhưng đêm nay anh không thể đọc được một chữ nào.
Nếu lòng không thể nguôi ngoai thì làm việc gì cũng không hiệu quả.
Cuối cùng, Lục Hoài Nhu đặt kịch bản xuống bàn, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, làn gió mát lạnh thổi vào.
Tất cả những gì trong đầu anh bây giờ, là chuyện gì sẽ xảy ra nếu Lục Chúc Chúc bỏ anh đi…
Cô bé chỉ ở nhà anh một thời gian, khi công việc kinh doanh của Lục Tùy Ý được ổn định thì cũng là lúc Lục Chúc Chúc trở về cuộc sống ban đầu.
Mới nghĩ đến điều này, Lục Hoài Nhu trở nên cực kỳ cáu kỉnh.
Tại sao con bé lại đến nếu nó muốn, rồi muốn đi thì đi!
Chẳng lẽ chỗ của anh chỉ là một cái khách sạn, tùy ý đến mà không cần trả tiền?
Vậy Lục Hoài Nhu chính là một bảo mẫu, chỉ xuất hiện mỗi khi được gọi?
Lục Hoài Nhu càng nghĩ càng không vui, vì vậy anh gọi điện thoại cho Lục Tùy Ý.
…
Lục Tùy Ý thấy số của ba mình thì hai mắt mở to, đứng dậy đi ra cửa, câu nói đầu tiên chính là: “Con trai kính chào ba ạ.”
Lục Hoài Nhu: “Nói bình thường.”
Lục Tùy Ý run run: “Ba, muộn như vậy rồi ba không đi nghỉ ngơi sao? Có chuyện gì liên quan đến con thì cứ để mai đi! Không có gì quan trọng hơn sức khỏe của ba cả!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chau-gai-cua-sieu-sao/1194033/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.