Sau đó trận bóng cũng đã được tiếp tục, ban đầu là điểm số của đội năm ba đang dẫn trước, nhưng sau khi bàn bạc chiến thuật thì đội của Tạ Mục Trì cũng đã vượt điểm của đội năm ba rồi.
Ngay lúc này đội năm ba liền bắt đầu bày ra những trò chơi bẩn như đẩy người, gạt chân, kẹp tay, khiến cho Hoắc Ninh Tường ngã xuống đất, vì Hoắc Ninh Tường đã bị thương rồi nên trận đấu đã dừng lại.
Nhưng kì lạ, chuyện đầu tiên Hứa Nguyệt Y làm không phải là chạy đến xem cậu nhỏ nhà mình bị gì, mà chuyện đầu tiên cô làm lại chính là kiểm tra xem dì nhỏ có còn bình tĩnh hay không.
Dù bình thường Hoắc Ninh Tường và Hoắc Ninh Tích vẫn hay cãi nhau chí chóe, nhưng dù sao cũng là thai song sinh nên vẫn yêu thương nhau nhiều hơn người khác một chút. Vừa nhìn thấy Hoắc Ninh Tường bị thương là Hoắc Ninh Tích liền mặc kệ ở đây có bao nhiêu người, trực tiếp chạy thẳng vào sân đấu, còn định tung cú đá vào bụng của tên kia, nhưng đã bị Hoắc Ninh Tường ngăn lại.
- Hoắc Ninh Tích, em đừng manh động.
- Được, em không manh động... Nhưng anh thả em ra được không?
Có quỷ mới tin gương mặt kia của Hoắc Ninh Tích là không manh động, nếu bây giờ Hoắc Ninh Tường mà buông ra thì chắc chắn ở đây sẽ có án mạng mất.
Ở bên đây thì Hoắc Ninh Tường và Hứa Nguyệt Y đang ra sức khuyên ngăn Hoắc Ninh Tích, nhưng những tên đầu đất kia lại không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-xuc-tac-ngot-ngao/3440252/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.