Việc đầu tiên sau khi Tạ Mục Trì về nhà chính là nằm tại sofa rồi nhắn tin cho Hứa Nguyệt Y, để lại ấn tượng đầu tiên với người mình thích là quan trọng nhất, cho nên anh cần phải tìm đủ mọi cách để gây ấn tượng tốt mới được.
Trong khi anh còn đang suy nghĩ thì mẹ anh - Khương Tuệ Lương và em gái nhỏ - Tạ Yếm Tranh cũng đi đến, vừa ngồi xuống ghế đã nhìn anh như sinh vật lạ, sau đó còn nói:
- Mẹ ơi, nhìn anh hai cười kinh dị quá đi.
- Mẹ cũng thấy vậy.
Tạ Mục Trì nghe thấy vậy liền ngồi dậy đưa mắt nhìn mẹ và em gái, sau đó lại thở dài, nói:
- Cha đi công tác chỉ mới có hai ngày thôi mà hai người đã bắt đầu có dấu hiệu của bệnh rồi à?
- Thằng nhóc này, ăn nói dễ nghe hơn không được sao?
Tạ Mục Trì còn nhún vai không quan tâm lắm, điều này làm cho Khương Tuệ Lương thấy hối hận muốn chết, cái đứa nhỏ này từ trước đến nay luôn là đứa trầm ổn, rồi không biết khi đi học có cú sốc tâm lý gì hay không, tự nhiên lại thay đổi tính nết, vừa hung dữ lại hay nói móc nữa chứ.
Khi bà ấy hỏi Tạ Ân Quốc - em trai cách hai tuổi, thì cậu ấy cũng lắc đầu nói không biết. Hỏi sang con gái nhỏ Tạ Yếm Tranh thì con bé càng không biết.
Cuối cùng sau đó hơn nửa năm thì Khương Tuệ Lương cũng đã moi được một chút thông tin từ miệng của Kiều Luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-xuc-tac-ngot-ngao/3440244/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.