CHƯƠNG 2
Lúc tỉnh lại, Vũ Văn Anh phát hiện thấy mình đang nằm ở một nơi xa lạ. Y vừa ngồi dậy, đột nhiên thấy toàn thân vô lực ngã xuống. Một thị nữ nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, vừa nhìn thấy hắn, vội vàng đến đỡ:
– Ngài không sao chứ, Thập tam Hoàng tử?
– Không sao…… – Vũ Văn Anh yếu ớt nói, toàn thân cảm thấy nặng trĩu, giống như thân thể này không phải là của y vậy. – Ta bị làm sao vậy?
– Thập tam Hoàng tử ngài bị nhiễm phong hàn rất nặng, nô tỳ phụng chỉ Đồng quản gia đến chăm sóc ngài.
Phong hàn? Vũ Văn Anh cau mày lại, sự việc tối hôm đó lại hiện lên trong đầu, y ngẩng đầu hỏi:
– Là Cửu vương gia cứu ta à?
Thấy ánh mắt lẩn tránh của thị nữ, Vũ Văn Anh biết mình đã đoán sai, mà đúng thật, con người ánh mắt lạnh như băng đó làm sao có thể quay lại cứu mình, mạng người trong mắt hắn căn bản là chuyện vặt, – Thếai cứu ta?
– Là quản gia đại nhân lúc đi ngang qua nhìn thấy mới sai người cứu ngài lên, Đồng quản gia cũng sai người đưa ngài đến đây để tĩnh dưỡng.
– Quản gia đại nhân đúng là người tốt. – Vũ Văn Anh cúi đầu nói, thị nữ kia đứng gần, há mồm muốn nói, nhưng cuối cùng lại thôi. Nàng cần gì phải nói rằng quản gia chỉ sợ nếu y chết trong Vũ Thân vương phủ thì sẽ phiền toái nên mới cứu, huống hồ lúc cứu lên thì chỉ sai nàng đến chăm sóc, ngay cả đại phu cũng chẳng mời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-vu-li/6549/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.