CHƯƠNG 47
Sau khi mang Vũ Văn Anh về phòng, Hách Liên Quyết nghĩ chắc hôm nay không thể ôm y đi ngủ được rồi, liền đóng cửa lại, quay người lại thì thấy Vũ Văn Hàm đứng chờ ở ngoài từ khi nào.
– Cửu Vương gia, chúng ta nói chuyện được chứ? – Sắc mặt Vũ Văn Hàm rất khó coi, giọng điệu có điểm tức giận khó giấu.
Đình viện rộng lớn, không có tiếng người, chỉ thi thoảng vang tiếng soàn soạt của cây cối. Tiếng giày nhẹ nhàng giẫm lên cỏ mà đi, sương sớm thấm đẫm xung quanh giày, ánh nắng chiếu rọi hai thân ảnh cao lớn.
– Tứ điện hạ có điều gì muốn nói?
Vũ Văn Hàm đối lưng với Hách Liên Quyết, trầm ngâm hồi lâu mới lên tiếng:
– Cửu Vương gia, Thập tam đệ đệ của ta tâm tính thuần khiết lương thiện, chưa từng làm ai tổn thương, cả quãng thời gian làm chất tử nơi quý quốc, theo ta được biết, y cũng chưa từng đắc tội với bất cứ ai. Vậy không hiểu tại sao Cửu Vương gia lại liên tục gây khó dễ cho y?
Hách Liên Quyết nghe vậy liền nói:
– Tứ điện hạ chẳng phải luôn miệng nói lệnh đệ đã chết rồi sao? Sao giờ lại nói khác đi vậy?
Vũ Văn Hàm xoay người, nhìn thẳng Hách Liên Quyết:
– Cửu Vương gia chẳng phải đã sớm biết rồi sao? Vương gia thông minh như vậy, ta nghĩ không cần phải giấu giếm nữa. Thế nhưng, tại sao Vương gia vẫn không buông tha hoàng đệ, sống chết của y đâu còn uy hiếp được ngài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-vu-li/2644123/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.