Mười một tuổi năm ấy, ta gặp được một cảnh tượng khiến toàn bộ sinh mệnh của ta đều lâm vào rung động!
Tiểu nhân nhi tuyệt thế vô song, tuổi còn nhỏ đã hiển lộ ra chi tư kinh hồng, hắn là xinh đẹp như thế, nhiếp nhân tâm như thế!
Trong đại điện ồn ào náo động, hắn im lặng ngồi, thân thể nho nhỏ thẳng tắp,vẻ mặt nhất phái lão thành, mà ánh mắt lại che giấu không được thiênchân sáng ngời trong suốt của hài đồng, con ngươi hắc bạch phân minhgiống như hắc trân châu dưỡng ở sâu trong thanh tuyền!
Qua hỏithăm ta mới biết được, nguyên lai hắn là Thập nhất hoàng tử, là hoàng tử do nữ tử dân gian xuất thân thấp hèn không chịu sủng sở sinh, hơn nữachưa bao giờ ở trước mặt đại thần lộ diện! Đã năm tuổi nhưng không tiếnvào Thái học viện đọc sách.
Bệ hạ là bào huynh của phụ thân ta,bệ hạ đối với chất nhi này cũng rất coi trọng, cho nên ta thừa dịp mộtlần cơ hội nhắc tới tiểu đường đệ đã bị quên đi từ lâu này, mà bệ hạcũng tựa hồ mới nhớ tới còn có một nhi tử như vậy, vì thế hạ chỉ choThập nhất hoàng tử đã tròn năm tuổi tiến vào Thái học viện.
Takhông biết việc mình làm là đúng hay sai! Sau khi tiểu đường đệ đi vàoThái học viện liền chịu đủ khi dễ của các hoàng tử khác, lúc ấy ta làthư đồng thái tử, đối với đấu đá giữa hoàng tử ta thật sự không tiệnchen chân, mỗi lần nhìn tiểu đường đệ bị các hoàng huynh hắn khi dễ đếncả người đầy vết thương, trong lòng ta tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351425/quyen-4-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.