Sau tràng khánhyến kia, ta ngoài ý muốn nhận được cáo lệnh phụ hoàng mệnh ta tiến vàoThái học viện cùng các hoàng tử học tập. Mẫu phi càng vui sướng thì càng nồng đậm lo lắng, bởi vì tiến vào Thái học viện cũng đồng nghĩa ta phải rời đi che chở của nàng một mình đối mặt với hoàng cung đầy rẫy âm mưuthâm hiểm. Nhưng hoàng mệnh khó trái, cuối cùng ta cũng phải thu thậphành lí của mình ở trong lệ quang của mẫu phi đi từng bước một hướng đến tương lai mà mình không biết.
Ở hoàng cung nơi chốn ăn thịtngười này, một hoàng tử không có thế lực không có bối cảnh chỉ sợ cònkhông bằng một thái giám được sủng ái! Trong cuộc sống Thái học viện, ta luôn là đối tượng cho các hoàng tử khác khi dễ, thậm chí ngay cả một ít thái giám cung nữ đều có thể tùy ý châm chọc khiêu khích đối với ta!Bọn họ tựa như phát hiện một kiện đồ chơi thú vị vô chủ, mặc kệ như thếnào đánh đá cho dù ngoạn hỏng rồi cũng sẽ không có người đến trách cứ!
Kéo thân thể tràn ngập vết thương trở lại tiểu viện đơn sơ an bài cho ta,thân còn nhỏ ta rốt cuộc đã không thể ngụy trang quật cường như mặtngoài nữa, ta nhớ mẫu phi, rất muốn lập tức chạy ra khỏi Thái học việnnhư địa ngục này bổ nhào vào trong lòng mẫu phi lên tiếng khóc lớn,nhưng lại e sợ vết thương đầy người này của ta sẽ khiến mẫu phi lo lắng.
Đang lúc khóc nức nở, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng than nhẹ. Ta lập tứclau nước mắt ngẩng đầu, liền thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351423/quyen-4-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.