Trongcông đường giắt cao biển bài “Công chính nghiêm minh”, Lân Châu tri phủbọc mình trong điêu cừu thân hình mập mạp phiền táo bất an đi qua đilại, phủ nha sư gia thân hình gầy gò ngày thường tự xưng là tài trí hơnngười đang sầu mi khổ kiểm đứng ở một bên, trong chốc lát nhìn xem Triphủ đại nhân sắc mặt không tốt trong chốc lát lại xem xét cửa đại mônrộng mở.
“Báo ——” bỗng nhiên một quan sai từngoài cửa thở hồng hộc chạy vào, “Đại nhân, tình huống không ổn a! Điêudân muốn tạo phản !”
“Thứ hỗn trướng! Bọn tiện dânnày chán sống sao? Dám tạo phản?” Tri phủ vừa nghe tức giận đến phì nhục (thịt béo) loạn run.
“Đại nhân nên ngẫm lại biệnpháp nha! Điêu dân này cũng không biết cẩu đảm thế nào cư nhiên dám ngăn trở chúng ta tập nã đào phạm, lại còn giơ thái đao thiết sạn côn bổngcuốc như ong vỡ tổ đi lên vây công, vài người của chúng ta đều bịthương, còn đang nằm ở ngoài đường a!”
“Phản phản,thật sự là phản ! Giỏi cho bọn tiện dân to gan lớn mật!” Tri phủ vẻ mặtkích động qua lại chửi mắng, “Đem lũ tiện dân nháo sự đó bắt lại hết cho ta, nếu dám phản kháng lập tức tử hình ngay tại chỗ! Ta cũng không tintrị không được bọn họ!”
“Chính, chính là, đại nhân,đối phương số lượng đông, chúng ta sợ là. . . . . .” Quan sai còn chưanói xong, trên mặt liền trúng một cái giáng thật mạnh, phì thủ của triphủ lực đạo mạnh thế nào, đánh cho đầu hắn tối tăm chuyển hướng nhãn mạo kim tinh!
“Phế vật, sợ cái gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351390/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.