Trong phòng khôngngười nói chuyện, Tử Li theo quy củ ngồi ở trên ghế, cúi đầu tập trungtinh thần nhìn chằm chằm đôi hài dưới chân.
AnCực Khanh ngồi ở đối diện, tầm mắt lạnh đến mức làm cho trái tim nhỏ bécủa người ta cũng run run theo gắt gao nhìn chằm chằm cái đầu của Tử Li, bộ dáng đó rất có một cỗ xúc động chạy tới đem cái hộp sọ kêu ‘cô lỗ’kia mở ra nhìn xem bên trong chứa thứ đặc sệt gì!
Ngụy Thần đứng ở một bên, ánh mắt ủy khuất lấy lòng lại hơi có vẻ co quắpchốc chốc lại đem An Cực Khanh từ đầu đến chân quét vài lần sau đó lạinhanh chóng rút về.
“Ba” một tiếng vỗ án dựng lên, sợ tới mức thân thể hai người cấp tốc run rẩy! An Cực Khanh đột nhiên quay đầu quét về phía Ngụy Thần gằn lên từng chữ nói: “Còn – nhìn – nữa – ta – liền – độc – chết – ngươi!”
Ngụy Thần lập tức xấuhổ dừng tầm mắt, dựa theo hiểu biết của hắn với An Cực Khanh, lúc nàytuyệt đối không thể nghịch chỉ, nếu không chỉ có một chữ thảm!
“Tốt lắm! Hai người các ngươi, thật muốn bổ đầu của các ngươi ra nhìn xembên trong nhồi gỗ hay là bông!” An Cực Khanh nghiến răng nghiến lợi âmngoan trừng mắt Tử Li, “Ta đã nói đến rõ ràng, tình cảnh hiện nay củachúng ta không chấp nhận được chút khinh tâm, thị vệ phái đi thông tribiên quan trước mắt hoàn toàn chưa có tin tức, ở bên cạnh ngươi hộ ngươi chu toàn chỉ có mười mấy người, nếu dưới loại tình hình này người củaAn Cẩn Lạc biết nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351388/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.