“Ngươi nói Bắc Linh vương băng hà !” Người tựa ở cửa sổ chạm rỗng quay đầu lại thản nhiên hỏi.
“Đúng vậy, chủ thượng! Bắc Linh vương ở trên tường thành tuyên bố truyền ngôi cho tam hoàng tử An Cẩn Du, An Cẩn Lạc tức giận cho nên đem Bắc Linhvương đẩy xuống tường thành!” Thám tử cúi đầu nói.
“Thật sự là quá ngu xuẩn!” Người nọ nhíu mày, lại nói tiếp, “Ngươi truyền qua dặn hắn cần phải che giấu chuyện này đi!”
“Vâng, chủ thượng!” Thám tử lui ra.
Gã rũ xuống mi mắt nhìn chén phỉ ngọc trong tay, đường cong khóe môi hoànmỹ bỗng nhiên nổi lên một mạt cười nhạt, “Bắc Linh sao. . . . . .”
——————-
Khi tin tức Bắc Linh vương trụy lâu (rơi lầu) bỏ mình truyền khắp đại giang nam bắc, nội tâm Tử Li còn đang vì trọng trách nặng nề có nên nhận vựcdậy giang sơn Bắc Linh hay không mà đau khổ giãy giụa .
Không, không tiếp thụ, ta không phải An Cẩn Du, ta không cần phải …khiêng lên gánh nặng theo ta cả đời này.
Nhưng ta hiện tại, ta hiện tại là thân thể của An Cẩn Du, làm Bắc Linh hoàngtử, về công về tư hắn đều phải nhận vận mệnh như vậy. . . . . .
Như phát điên mà cào cấu tóc, Tử Li một đêm không ngủ phiền muộn từ trêngiường ngồi dậy, cúi thấp đầu nhìn chằm chằm giầy dưới chân ngẩn người.
“Điện hạ. . . . . .” Cửa bỗng nhiên truyền đến thanh âm ách họng của Ngụy Thần.
Tử Li chầm chậm đi qua mở ra cửa phòng, Ngụy Thần đứng ngoài cửa, sắc mặtbình thường khôi ngô giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351383/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.