Vội vàng đuổi tớihiện trường, Lan phi đã bị đánh đến bất tỉnh nhân sự, Hoành Sắc một bênđấm đá thái giám ngăn đón mình một bên lớn tiếng khóc nháo, hoàng hậucùng những cung phi khác chỉ thờ ơ ngồi ngay ngắn một bên thưởng thứctrà xem cuộc vui.
Đến khi âm thanh xướng giá của Lẫm Đức vang lên, mặt của đám nữ nhân mới thoáng chốc trắng bệch.
“Nô tì khấu kiến bệ hạ!” Người xung quanh lập tức đứng dậy nghênh giá.
Hoàng hậu tư thế sợ hãi, Lan phi này tuy rằng thất sủng, nhưng khó bảo bệ hạsẽ không bỗng nhiên hồi tâm chuyển ý, chính mình tùy tiện hành hình cóthể làm tức giận long nhan quay ngược lại trách tội hay không? Nhưngnghĩ lại, mình thân là hoàng hậu nắm quyền chưởng quản hậu cung, phạtmột phi tử dĩ hạ phạm thượng cũng không tính là vượt quyền!
“Hoàng hậu, ngươi có nên cho trẫm một lời giải thích hay không?” Hoành Húcluôn luôn rất ít để ý tới hậu cung phân tranh, đám nữ nhân này khôngphải vì ích lợi gia tộc thì chính là vì vinh hoa phú quý của bản thân,những lời khen tặng dệt hoa trên gấm vô vị, sống bỏ đá xuống giếng cơ hồ mỗi ngày đều trình diễn, nếu bối cảnh có tài năng bợ đỡ tự nhiên có thể sống sót, vô hậu thuẫn vô thủ đoạn cô phương tự thưởng(đơn độc tự tranh giành) tự nhiên sẽ rước lấy tai họa bất ngờ. Lan phi thuộc loại ngườikhi được sủng ái thì không biết hoặc giả là khinh thường những chuyệnmượn sức quan hệ, khi thất sủng thì cứ cho là mình không gây chuyện vớingười thì sẽ không bị người sinh sự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351366/quyen-3-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.