Khôngtrung ngàn dặm không mây bằng phẳng bóng loáng giống như một tráo tử lưu ly thật lớn (cái chụp lưu ly),không dấu vết đem thảo nguyên tản rabiếng nhác dưới thân vững vàng ôm vào trong lồng ngực. Gió thổi cỏ lay,nổi lên cuồn cuộn gợn sóng giống như tình nhân đang lúc vành tai và tócmai chạm vào nhau vô cùng thân thiết nhu tình.
HoànhHúc ngồi ở trên cỏ, đem Tử Li nghiêm nghiêm vòng ở khuỷu tay, cằm nhẹnhàng cọ cọ đỉnh đầu của y. Tử Li bán nằm ở trong lòng ngực của hắn,giống như tiểu miêu đã ăn no miễn cưỡng híp hai mắt.
“Bảo bối nhi mệt sao? Muốn nằm xuống ngủ một hồi hay không?” Hoành Húc vỗ vỗ bắp đùi của mình hỏi.
Tử Li lắc lắc đầu, “Không buồn ngủ, ta chỉ là đang nghĩ một việc trướckia. . . . . .” Ngừng trong chốc lát, y bỗng nhiên do dự giọng điệu cóchút bất ổn hỏi, “Hoành Húc, ngươi chẳng lẽ không tò mò sao? Ngươi nhưthế nào không hỏi xem ta là ai, ta ở đâu, chết như thế nào, lại như thếnào chạy đến trong thân thể An Cẩn Du?”
Hoành Húc đưa y lãm lãm (siết lại gần) nói: “Được rồi, bảo bối nhi, ngươi có thể nóicho ta biết ngươi là ai, ở đâu đến, chết như thế nào, lại như thế nàochạy đến trong thân thể An Cẩn Du không?”
“Không thành ý!” Tử Li đảo con mắt trắng dã.
Hoành Húc sủng nịch khẽ cười một tiếng, dán lên tai y khẽ cắn vành tai mềmmại nói: “Này đã không còn trọng yếu không phải sao, bảo bối nhi! Mặc kệ ngươi là ai, lai lịch như thế nào, ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351350/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.