Theo Ảnh la hồibáo, trước mắt “Thánh dược thủ” đang lưu lại Đạt Khất thành bên cạnh SởKinh, muốn tới Đạt Khất thành cả ngày nắng gắt tràn ngập hoàng sa (cátvàng) cách xa kinh thành ngàn dặm này, đơn kỵ cũng không ít hơn mườingày chứ nói chi là xe ngựa!
Huống hồ trải qua chuyện tối hômqua, Hoành Húc đã thập phần rõ ràng —— bọn họ không thể tiếp tục trìhoãn! Nọc độc sắp sửa đánh vào tâm mạch, mỗi phần trì hoãn sẽ tăng thêmphần nguy hiểm! Tối hôm qua màu đỏ tươi rõ ràng ở trước mắt cùng sự hỗnloạn của khí tức mặc kệ hắn như thế nào ngăn chặn cũng vô pháp thuận lợi ổn định, cảm giác bị thất bại bất lực giống như một móc câu lợi khíhung hăng ngoan độc trở mình xoáy vào tim của hắn, nhưng hắn lại chỉ cóthể trơ mắt nhìn sinh mệnh vốn đã thoi thóp không còn mấy từ trên thântâm ái không ngừng hút ra, tiếp đó bạo phát tán loạn; hai mắt Hoành Húcđỏ ngầu, gắt gao đem thiếu niên ôm ở trước ngực, hắn không thể dễ dàngtha thứ loại ăn mòn vô lực cứu vãn này, hắn không thể dễ dàng tha thứsinh mệnh từng tràn đầy sức sống biến thành một khối thi thể cứng ngắc!
“Dừng xe!” Ngữ khí giận dữ đã mất đi trầm ổn cùng trấn định vốn có trong ngày thường của hắn. Thập tứ vội vàng kéo trụ dây cương.
“Hu ——”Thị vệ ở một bên cũng ghìm ngựa dừng lại, không rõ ý nhảy xuống lưng ngựa ôm quyền hỏi: “Chủ thượng có gì phân phó?”
Hoành Húc đi ra thùng xe quét mắt nhìn bọn họ một cái, “Bỏ mã, đổi sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351342/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.