Thái dương chói lọithẳng giắt trên đỉnh đầu, ánh mặt trời cay xè như nướng chín thổ địatrần trụi. Sóng nhiệt dâng lên vặn vẹo giống như không khí bị ngưng trệ , hết thảy trước mắt đều lay động chớp lên khiến người sinh ra chiết xạảo giác.
Tử Li hữu khí vô lực nằm bẹp trên lưngngựa, liếm liếm môi dưới bởi vì thiếu nước mà khô nứt, lắc lắc túi nướcđã rỗng tuếch bất đắc dĩ thở dài. Sớm biết như vậy sẽ không hướng về cái nơi quỷ quái vừa nóng lại hoang vắng này mà chạy! Cứ như là một ngọnHỏa diệm sơn! Ban ngày đừng nói là một người, ngay cả một cọng cỏ cònkhông thấy!
“Khúc Tử!”
“Tê ——” nóbất mãn bắt đầu kháng nghị, lần thứ hai lập trường kiên định đỉnh thiênlập địa nói lên rằng mình tuyệt không nhận xưng hô như thế.
Tử Li ngoảnh mặt làm ngơ ôm lấy cái cổ Khúc Tử hơi hơi ướt mồ hôi nói:“Khúc Tử, ta sắp chết khát ! Không bằng ngươi học người ta tinh thần xảthân cứu chúa, để cho ta đem ngươi giết dùng mã huyết của ngươi giảikhát được không?” (= =|||)
“Tê ——” nó rất bất mãn run rẩy thân mình muốn hất ngã chủ nhân thần kinh đã bắt đầu thác loạn này. Tử Li với thuật cưỡi ngựa vô cùng tốt bất đắc dĩ như khối kẹo đường gắt gao dính ở trên lưng nó, bắt đầu nguy hiểm sờ soạng lên động mạch chủtrên cổ con ngựa.
“Không muốn để cho ta giết? Vậy để ta hút một hơi được không?”
“Tê ——” chỉ thấy Khúc Tử cất vó trước một cái, tiếp theo bắt đầu nhanh chân chạy như điên. Tử Li lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351304/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.