Đang lúc Tử Ly khôngbiết nên như thế nào dời đi sự chú ý của Hoành Húc thì ngoài điện bỗngnhiên truyền đến tiếng người ầm ỹ lẫn những tiếng bước chân hỗnđộn. “Thích khách! Có thích khách! Bảo vệ bệ hạ!”
Đan xen vào âm thanh đó là bóng người cũng với hàng loạt bó đuốc, thậm chí mơ hồ còncó thể nghe thấy tiếng va chạm kim loại “Loảng xoảng loảng xoảng” .
Vừa rồi mâu thuẫn một hồi, Tử Ly vốn đã khiến Hoành Húc tích tụ khí giậnnhư một ngòi nổ đang sắp sửa bùng phát. Thế nhưng hắn vẫn còn chưa kịpđem cậu nghiền nát thành tro, điều này một phần là do Tử Ly miệng mồmlanh lẹ, nhanh trí mà không hấp tấp, cẩn thận từng câu chữ nhằm khôngchâm ngòi cho “viên hỏa đạn” Hoành Húc. Ấy vậy mà bây giờ, vận cậu có“tốt” không kia chứ khi có người cư nhiên chích cháy “ngòi nổ” lại cònngu xuẩn mà quạt cho nó bùng phát nhanh hơn nữa. !
Hoành Húc néngiận, mặt tối sầm lại thoạt trông cứ như một con mèo bị giẫm phải đuôi, à không, phải nói là con rồng bị người chọc tiết thì đúng hơn, ngay lậptức buông ra Tử Ly, bước xuống giường, một cước đạp mạnh mở toang cửaphòng. Tình huống bên ngoài quả nhiên hỗn loạn như cậu nghĩ. Một toánthị vệ thân đeo gươm giáo đang bao vây một tên hắc y nhân che mặt, từtheo thân hình có thể phỏng đoán thích khách là một tên nam tử.
Tên thích khách kia thân thủ thập phần nhanh nhẹn, sử dụng hai thanh đaohình bán cung, lưỡi dao sắc bén vũ động liên tục tạo thành những đườngkiếm khí vô cùng sắc bén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351273/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.