Đã nhiều ngày trôiqua, lần đầu tiên trong đời, Tử Ly – một tên nhóc vô lo vô nghĩ – nếmtrải cái gì gọi là mùi vị thấp thỏm đề phòng, cái gì gọi là lo sợ bấtan, hay một thứ chi đó mà người ta hay bảo là thần hồn nát thần tính,trông gà hoá cuốc và cả bộ dạng kinh hoàng đến một ngày cũng chịu khôngthấu!
Cậu chỉ cần nhớ đến đôi mắt có thể dễ dàng giết chết hàngtrăm tế bào não của tên Sở Kinh vương thì liền nhịn không được mà phátrun cầm cập. Thật đáng sợ, loại nam nhân như hắn chắc chắn không thể nào là vị chúa có tấm lòng rộng lượng được. Đã vậy, chính mình còn đắc tội“người trên vạn người” ! Tuy rằng lúc ấy không có nổi trận lôi đình ngay lập tức nhưng cũng không có nghĩa là hắn sẽ dễ dàng bỏ qua. Mấy ngàynay tên vua đó không hề có động tĩnh gì, rất có thể là đang bàn tínhbiện pháp gì đó để trừng trị cậu.
Việc này khiến Tử Ly ăn khôngngon ngủ không yên, cả ngày cứ phập phồng lo sợ mà cộng trừ hết mọitrường hợp có thể xảy ra, đến nỗi hễ mà ngoài cửa có động tĩnh gì thìlập tức khẩn trương nín thở lắng nghe.
Tử Ly càng nghĩ càng cảmthấy bị áp đảo tinh thần ghê gớm, mà càng bị áp đảo thì lại càng nghĩnhiều hơn, càng thêm nặng nề tinh thần. Cứ như thế tuần hoàn ác tính, Tử Ly rốt cuộc ngã bệnh !
Cậu cuộn tròn nằm dài trên giường, dùng khăn trùm kín người, chỉ lộ hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn da trắng mắt thanh.
“Điện hạ à, ngài.. ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351270/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.