Khi Tô Tử Ly tỉnh giấc thì trời đã sáng choang. Theo một khía cạnh nào đó, học tập theo câu“Gió chiều nào nương theo chiều đó*”, Tử Ly đấu tranh tư tưởng ba ngàyliền, cuối cùng đành buông xuôi mà chấp nhận “bản thân” ở thế giới này.Mà ngẫm lại, kỳ thật cậu hiện tại cũng hết sức an nhiên nhàn rỗi, mỗingày đều cơm no áo ấm. Không chỉ thế, lần dùng cơm nào cũng được một đám thị nữ xinh đẹp hầu hạ tận miệng – việc này ngay cả “những kẻ đại gia”ở hiện đại cũng không có điều kiện hưởng thụ. Tuy nhiên, thoải mái chỉ ở khía cạnh vật chất chứ tinh thần thì hiện trạng đang hết sức thiếuthốn. Vì phải dưỡng thương, cậu không được phép bước xuống giường, điềuduy nhất có thể chính là bị đám hầu dịch chuyển ra ngoài cửa phòng chophơi nắng.
Tử ly buồn bực vô cùng, nhiều lần la hét ỏm tỏiđòi bước xuống giường đi ra ngoài một chút nhưng nhìn thấy nước mắt Minh Nguyệt giọt ngắn giọt dài nhỏ xuống thì cậu lại không đành lòng, vậy là đành phải ngoan ngoãn mà nằm ở trên giường hoặc trường kỉ cứ như làngười thực vật vậy.
Tĩnh dưỡng hơn một tháng, vết thương trênngực đã lành bảy tám phần. Lúc trước thoạt nhìn cứ nghĩ cung tiễn trúngvào nơi hiểm yếu nhưng may mắn là mũi tên lại đâm chệch khỏi lục phủngũ tạng.
Hiện tại vết thương cũng đã lên da non, thế nên Tử Lyrốt cuộc được phép xuống giường, tay chân có thể tự do vận động. Cái này thì chỉ có thể định nghĩa bằng một chữ – THÍCH!!
Tử Ly mở cửaphòng, đứng ở hành lang ngoài mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-tu-dien-ha/1351265/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.