Vừa nhìn lên, Đậu Tư Võ liền ngẩn người. Tuy Bạch Thiển che đi vết bớt như biến thành một người khác, thế nhưng mắt mũi, dáng người vẫn vậy, Đậu tiểu tướng quân chỉ liếc qua đã nhận ra đó chính là Thiển nhi.
Thế nhưng tại sao Thiển nhi lại trang điểm như vậy? Bộ trang phục thiếu vải kia sao bó chặt tới nỗi nhìn thấy cả khe ngực vậy? Vòng eo thon thả lộ ra, để cho lũ mãng phu bên dưới chiếm tiện nghi tùy ý ngắm nhìn.
Đậu Tư Võ trong lòng đắng ngắt, chỉ hận không thể mang một tấm vải lớn lên đài bọc Thiển nhi lại, không cho đám người bên dưới nhìn người của hắn.
Qúy phu nhân ngồi ghế bên cạnh Đậu lão tướng quân buồn bực nói một câu:
- Mấy kẻ vừa lên đài tuy chẳng có tài cán gì, nhưng tại sao nữ tử cũng có thể thượng lôi đài sao?
*thượng: từ này chính là lên lôi đài, nhưng mình thấy dùng hán việt hay hơn, nên để như vậy nha.
Đậu phu nhân cảm thấy nữ tử trên lôi đài có chút quen mắt, nhưng nhất thời không thể nhớ ra đã gặp ở đâu rồi.
Nếu là nữ nhân khuê tú, nếu bị nam nhân bên dưới trêu đùa như vậy đã phải xấu hổ, che mặt chạy xuống rồi. Thế nhưng Bạch Thiển ở trong quân doanh tiếp xúc toàn với nam tử đã quen, cho nên nàng cũng mặc kệ tiếng trêu đùa bên dưới, ở trên đài ôm quyền với đài chủ, vừa giãn gân cốt vừa hỏi:
- So quyền cước hay đao pháp?
*đài chủ: người vừa chiếm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353772/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.