Phượng Ly Ngô sắc mặt âm trầm.
Danh sách sính lễ keo kiệt này là do kẻ nào định ra? Tề triều dù có nghèo cũng không thể nghèo tới mức này. Huống chi chàng cưới Khương Tú Nhuận, hiển nhiên phải dùng hết quốc lực chuẩn bị. Kẻ nào không có mắt dám dùng loại sính lễ này vậy.
Ngay sau khi lễ quan đọc xong, lúc tiếp nhận sính lễ, Ổn nương mới chậm rãi nói:
- Nếu là quý nữ Tề triều, hiển nhiên chỉ cần phủ nội vụ chuẩn bị là được. Thế nhưng, người mà Thánh Võ đế muốn cưới cũng chính là nữ vương Ba quốc chúng ta. Quốc vương hai nước kết mỗi lương duyên Tần Tấn, quả thực xưa nay chưa từng có tiền lệ như vậy. Bởi vậy lễ qua Ba quốc có ý là, nữ vương Nhã Luân là quốc quân Ba quốc, hiện tại mặc dù tạm thời an cư ở Lạc An, nhưng cũng không thể coi là gả cho Tề triều. Cho nên, Ba quốc cũng giống như Tề triều đưa ra đồ cưới, hai bên đối đãi công bằng, thì mối quan hệ mới vững bền được.
Nói xong, Ổn nương ra hiệu cho lễ quan Ba quốc bước ra khỏi hàng, cao giọng đọc.
Đồ vật trong danh sách, nơi sản xuất, quy cách, chất lượng đều được ghi chú rõ ràng, cho dù là minh châu hay gấm vóc đều thuộc hàng thượng đẳng.
Huống chi bên trong còn có nhiều loại quý hiếm chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Chư vị ngồi đây đều sống ở trong phú quý, không cần nhìn đồ, chỉ nghe cũng đã biết hàng. Càng nghe càng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353769/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.