Đi guốc gỗ nhìn qua dáng người cũng cao lên một chút, thế nhưng đi lâu sẽ cảm thấy mỏi chân.
Khi bước lên bậc thang cuối cùng, bàn chân đau nhức tới mức không muốn nhấc chân lên.
Phượng Ly Ngô mặc dù biết nàng lại mặc nam trang đi chơi, nhưng không biết nàng đi đôi guốc gỗ giày vò bàn chân như vậy. Vừa nhìn thấy liền lập tức bước qua ôm nàng lên sập, giúp nàng cởi guốc và tất chân.
Ngón chân Khương Tú Nhuận trắng nõn óng ánh, bởi vì đi guốc gỗ lên ngón chân phải dùng lực, đầu ngón chân đỏ lên. Phượng Ly Ngô cau mày nói:
- Lại không ngoan ngoãn rồi, nàng thích đi ngắm hoa đăng cũng đâu cần cực khổ đi đôi guốc cao này, không cẩn thận còn trẹo chân nữa. Ngày mai trẫm sẽ hạ chỉ, nếu ai còn dám đi loại guốc này thì sẽ phải tới Tây quân tu sửa kênh đào.
Khương Tú Nhuận cười khúc khích, cảm thấy Phượng Ly Ngô điều này cũng nghĩ ra được, nếu thực thi thì vấn đề nhân lực tu sửa kênh đào cũng không phải lo lắng nữa.
Thế nhưng tâm tư Phượng Ly Ngô cũng chẳng đặt vào việc này. Hôm nay cung hí biểu diễn, chính là người mà chàng cố ý an bài, diễn cho bách tính toàn thành xem, cũng là diễn cho Khương Tú Nhuận xem.
Nhi tử lớn như vậy rồi, mà phụ mẫu vẫn chưa thành thân, khiến cho chàng không biết phải nói thế nào với thằng bé.
Ngày hoàng lịch sang năm có rất nhiều ngày đại cát thích hợp tổ chức hôn lễ, chỉ đợi nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353767/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.